Friday, May 20, 2011

Em. Conan. Và nỗi nhớ

Hôm nay em rất buồn.
Trưa ngủ không được. Đột nhiên cảm thấy toàn thân đều mệt mỏi, ê ẩm đến rã rời. Cứ nằm như vậy rồi ngước nhìn lên trần nhà.

Những thứ suy nghĩ cũng giống như bao nhiêu lần, giống một thước phim quay chậm, rà rà chạy qua trước mắt. Vấn đề là đã nghĩ về nó bao nhiêu lần không có lối thoát.
Lâu rồi em không còn tức giận hay nghĩ đại loại như: "Sao lại xui vậy nhỉ?". Không có xui gì cả. Xưa nay mọi thứ đều diễn ra như vậy.

Em rất thích khóc trên đường chạy xe về nhà. Hôm nay không khóc. Trong đầu chỉ có trống rỗng. Người ta chạy mình chạy, người ta dừng mình dừng. Không cần nhìn xe vì thấy xe thì sẽ thắng, phản xạ mà, cần gì phải nghĩ. Em chỉ thấy mệt mỏi, rất mệt mỏi.

Những ngày dịch Conan, bận rộn và rất nhiều cung bậc cảm xúc: ghét, giận, vui, cười hí hí, cười hố hố. Rồi em cũng sẽ dịch xong và trở lại với rất nhiều thứ cần làm của cuộc sống hằng ngày. Chỉ có nỗi nhớ là đột nhiên thức dậy và ngập tràn khắp nơi.


P/S: Có ai thấy tiếng Ran gọi Shinichi rất dễ thương không? Bởi vì nó không phải là Kudo-kun, cũng không phải Shinichi-kun. Đơn giản là "Shinichi" vậy thôi!

No comments: