Sunday, December 27, 2009

Lại thấy những thứ sẽ không thuộc về mình.
Lại nghe những điều không muốn nghe. Người ta không cố ý, người ta chỉ nói sự thật thôi. Còn kẻ cố ý là em. Em cố tình không muốn nghe cái sự thật ấy lặp lại bên tai.
Lại nghĩ những điều không nên nghĩ. Sẽ cảm thấy nghẹt thở, sao lại cứ tiếp tục?

Em không hiểu mình thật ra đã làm sai chỗ nào. Hoặc là người khác có thể thấy rất dễ, chỉ có bản thân em thì không thấy. Giống như em hàng ngày vẫn cảm thấy mọi việc đang diễn ra rất êm ả bình thường, không khí vắng lặng, người người miệt mài. Nhưng thật ra em chỉ là 1 con khùng khi tin như thế, bởi vì người ta không yên tĩnh mà đang cực kỳ sôi động, đủ mọi trò đang nối tiếp nhau không ngừng ở 1 lớp ngầm nào đó.

Cố gắng không phải là cách để thoát khỏi hiện thực. Cố gắng là vì 1 lúc nào đó dừng bước trên con đường này, em sẽ không có lý do gì để tự trách bản thân mình.
Em vẫn thấy người ta cười hi hi ha ha. Ngày ngày, giờ giờ. Em nói với bạn: em là người muốn giống với người trên đời nhưng em không làm được.

Saturday, December 12, 2009

Buổi tối đầu tiên không còn Ỷ Thiên. Kể ra cũng rảnh rỗi nhỉ, bị bể show, zìa nhà sớm, nhức đầu nhưng không buồn ngủ (chả bù cho mấy ngày trước, cứ 11g mở lên edit là gật gà gật gù, nhảm). Thôi thì còn vài việc linh tinh chưa bàn giao xong, ráng làm lẹ để kết thúc sớm.

Tối qua coi xong 40, bức xúc quá nhịn hông nổi, phải lò mò vô topic bàn luận đọc, quả nhiên kím được 1 bài tâm đắc Đọc bài này nhớ giọng điệu ông Tùng mỗi lần nói: "Mày hả Diễm! Mày hả Bưởi!" chết sặc vì cười =))

Bài được viết bởi edenresident @ www.dienanh.net
Đoạn Vô Kỵ cùng quần hùng đánh quân Nguyên ở tập 40 NHẢM không còn từ ngữ nào để diễn tả.

Tự dưng đang lúc ngàn cân treo sợi tóc, anh Trương đại giáo chủ nhà mình không nghĩ ra kế sách nào hết liền nổi máu anh hùng rơm, "da ngựa bọc thây", "trai thời loạn lấy cái chết đền nợ nước", anh dũng một mình xông ra đánh gần 2 chục thằng lính Nguyên bay tung tóe. "Tao cho tụi bay biết lợi hại của Càn Khôn Đại Nã Di, Thái Cực Quyền, Cửu Dương thần công. Toàn hàng khủng đó nghe con."


Đám thuộc hạ trong Minh giáo của ảnh từ Dương Tiêu trở xuống thì khôn hơn, không thằng nào thèm chạy ra yểm trợ giáo chủ. "Mày ngu thì mày đi chết một mình đi. Tụi tao không đứa nào dại dột đem tấm thân ngàn vàng ra thí mạng với mấy thằng chó Nguyên."


Trương đại giáo chủ dù sao cũng không có được phong phạm của Thường Sơn Triệu Tử Long năm xưa, tả xung hữu đột một hồi thì mệt quá hay sao đó nên nằm lăn ra nghỉ xả hơi hết hiệp môt. Dương Tiêu lúc này chắc đang hí hửng. "Mày chết đi con rồi tao lên làm giáo chủ." Ba ông sư thúc, sư bá thì chắc có phần áy náy. "Thằng cháu chết rồi, không biết về bẩm cáo với sư phụ ra sao. Nhưng mà đại pháo nó dộng ầm ầm vậy, mình ngu gì mà nhảy vô."


Rốt cuộc chỉ có em Mẫn là có tình có nghĩa, nhào ra ôm anh Kỵ. "Muốn giết ảnh thì bước qua xác tao." Bác Nhữ Dương Vương coi tướng tá dữ dằn vậy chứ hiền khô, thấy vậy liền truyền lênh rút quân ngay lập tức, không cần nghĩ là cùng lắm thì tha cho thằng con rể thôi chứ mắc mớ gì tha luôn đám phản tặc Minh giáo trên núi.

Thế là núi Thiếu Thất được giải vây. Quần hào Trung Nguyên nhà mình mừng quá mở ngay party để ăn mừng "chiến thắng hiển hách". (Chắc chỉ có bác Dương tả sứ là bị mừng hụt môt chuyến). Mọi người nâng chén chúc mừng nhau, nào là ca ngợi Trương đại giáo chủ "dụng binh như thần" không kém gì Nhạc Võ Mục năm xưa, nào là Từ, Thường hai tướng quân anh dũng thiện chiến, binh tướng chỉ có gần 15 người mà đẩy lui đại đội quân Mông Cổ hùng mạnh. Hình như cái chuyện cả đám "quần hào" hèn hạ tới mức phải nhờ tới một đứa con gái đứng ra giải vây thì mọi người cũng quên hết rồi. Thôi kệ, chuyện nhục nhã vậy nhắc tới làm gì, ăn mừng "chiến thắng" cái đã.


Chỉ tội nghiêp cho em Mẫn. Đã không có người nào thèm cảm ơn nàng thì chớ, lại còn bị bàn ra tán vào đến nỗi phải cùng anh Kỵ khăn gói ra đi. Đúng là "qua cầu rút ván", "được cá quăng câu", hết chim bẻ ná" mà.


Anh Kỵ nhà mình coi tướng khờ khờ vậy chứ cũng khôn lắm. Trước khi đi ảnh phán ngay một câu "Huynh chẳng thà mất đi thiên hạ, cũng không muốn mất đi muội". Em Mẫn nghe xong tần ngần ngay. Thiệt ra, căn bản là thiên hạ có phải của ảnh đâu mà mất. Tướng tá thật thà, khờ khạo của anh Kỵ, chưa làm vua được nửa ngày là bị đám Chu Nguyên Chương nó phế truất liền. Dù sao ảnh cũng đâu có muốn làm vua, thôi thì nhân tiện nói ra luôn câu đó cho em Mẫn em cảm. Lời nói có mất tiền mua đâu mà sợ.


Not offical poster of Yi tian project but I did love its color ^^
Credited to DAN Photo Group

* Note :
- All themes credit to www.ownskin.com
- Support : Nokia 3230, 6260, 6600, 6620, 6630, 6670, 6680, 6681, 6682, 7610, N70, N72. Samsung SGH-D720, D730, Z600.
- Everyone who wants to dl this theme, pls leave your message below, otherwise, I won't upload anything.

Friday, November 27, 2009

Lâu rồi không viết blog, hóa ra hôm nay lại viết 1 entry như thế này.
Em nhận được tin nhắn của người quen, bỗng dưng thấy buồn vui lẫn lộn, lại suy nghĩ về thứ mà em thường gọi là "những điều đừng bao giờ nghĩ đến thêm một lần nào nữa". Những thứ viển vông đó vẫn đến quấy rầy em ngày ngày đêm đêm, đã biết là không có cách nào nhưng em vẫn không ngừng mơ tưởng, mong nhớ, chờ đợi, mơ ước, thèm thuồng nó. Em nghĩ đến cái bất đẳng thức không bao giờ tìm được đáp án trong cuộc đời này, đó là sự công bằng. Không có khái niệm rằng khi ta bỏ ra bao nhiêu đây cân lượng công sức, tình cảm, cố gắng...thì sẽ thu hoạch được kết quả tương ứng. Cũng không có định nghĩa rằng bởi vì ta xứng đáng hơn một người nào đó ta tình cờ gặp, nên ta phải xứng đáng được hạnh phúc, ít nhất là bằng người đó.
Những điều đó đâu phải ngày hôm nay em mới nhận ra? Em sớm biết từ khi 7, 8 tuổi gì đấy và cuộc đời này chỉ là giúp em kiểm nghiệm thêm để biết nó chưa từng sai.

Em không nhớ lần cuối cùng ngồi cạnh bạn là khi nào. 10 năm mà cũng chỉ là cái chớp mắt. Hay bởi vì nó nhanh như chớp mắt, nên em vẫn tưởng như chỉ là ngày hôm qua.

À, chúc mừng bạn nhé. Bởi vì em tin bạn xứng đáng được hạnh phúc.

Saturday, September 26, 2009

Viết tặng chị

Hôm nay tình cờ đọc lại email cũ, bỗng nhiên thấy nhớ chị rất nhiều. Chị còn nhớ lần đầu tiên mình gặp nhau không ? Hôm đó còn khá sớm, chỉ có mình em đứng lơ ngơ trên hành lang thì chị từ dưới cầu thang leo lên, đang ngậm ống hút uống sữa đậu nành hay trà sữa gì đấy, em quên rồi. Và cũng thật là tình cờ khi em hỏi thăm chị rồi mình trò chuyện với nhau lần đầu tiên rất tự nhiên (cho đến giờ em vẫn còn ngạc nhiên và trân trọng mối "nhân duyên" này đấy, vì con người đâu dễ dàng gặp nhau và quen nhau trên đời này).

Trong ký ức của em, chị là người thích cười và hay cười. Cười mãn nguyện, cười sảng khoái. Một chuyện vui nhỏ cũng đủ khiến chị bật cười ha hả. Cười không phải vì phải ráng kiếm niềm vui trên đời để sống, mà vì cuộc sống của chị đã đủ niềm vui nên chị nhìn đâu cũng thấy hớn hở, thích thú. Và bởi chị xinh, nên chị cười lên trông càng đáng yêu lắm lắm. Chị rất giống 1 người bạn cũ của em. Đó là những người mà em rất hoài nghi có 1 khoảnh khắc nào đó họ cảm thấy không hạnh phúc, hoặc là có cái gì đó họ thích mà lại vất vả 1 tí mới lấy được. Em không thắc mắc lý do tại sao, em chỉ đơn giản chấp nhận nó và ngưỡng mộ chị.

Em vẫn luôn luôn biết ơn những gì chị đã giúp em, cũng như luôn cảm kích những sự kỳ lạ có từ mối "nhân duyên" ấy đã dẫn tới thay đổi cuộc đời em. Em cũng đã cố gắng, những gì có thể làm đều đã làm (thậm chí là làm đi làm lại nhiều lần) nhưng có lẽ do em tệ hại quá, vụng về quá, em chẳng có cái "duyên" như người ta. Và cho dù em không muốn nghĩ gì nhưng mà đến 1 lúc nào đó, người ta cũng phải tự biết chỗ để dừng lại. Bởi vì em đã từng cố gắng, em sẽ không trách bản thân mình. Em cũng không trách chị. Đôi khi em nghĩ, giả sử 1 ngày nào đó em được là chị, biết đâu em cũng suy nghĩ, bớt quen biết với những loại người như em chính là 1 việc tốt.

Hôm đó em gọi đt cho chị là định khoe với chị về kế hoạch chung của chúng ta, vất vả bao nhiêu tháng và chị cũng đã bỏ rất nhiều nhiệt tình vào đó, cuối cùng đã có thành tựu. Sau đó em còn muốn kể cho chị nghe 1 cơ hội rất tuyệt vời trong cuộc đời em, mà có được nó cũng 1 phần nhờ chị. Chị à, em còn chưa được nghe chị kể về câu chuyện ấy. Em vẫn rất thích, rất muốn nghe, để biết được rằng trên đời này vẫn có người làm được. Người làm được thì nó biến thành chuyện cổ tích. Người không làm được, người ta gọi đó là chuyện viển vông.

Em sẽ không chúc chị hạnh phúc, bởi đó là thứ chị quá đủ để cần thêm 1 lời chúc. Em chỉ cầu mong mỗi ngày mở mắt ra, chị sẽ tìm được tiếng cười sảng khoái như chị ước nguyện nhé.

Sunday, September 06, 2009

Lý thuyết về con đường tốt đẹp

Có 1 thứ gọi là con đường tốt đẹp. Con đường tốt đẹp là con đường mà khi ta đi đến điểm cuối cùng, nhất định có được kết quả tốt đẹp. Con đường không tốt đẹp là con đường ngay khi bắt đầu, ta đã biết trước nó không bao giờ dẫn đến kết quả tốt đẹp.
Con đường tốt đẹp có đặc điểm, nó không có bảng, không có dấu hiệu nhưng ai nhìn vào cũng nhận ra nó chính là con đường tốt đẹp. Hoặc là nó chỉ dễ nhận ra với em thôi nhỉ, vì em căn bản không cần người khác phải chỉ dạy, em tự biết con đường tốt đẹp ấy nên đi như thế nào.
Vấn đề là, biết là 1 chuyện, có đi được hay không là 1 chuyện khác :)


Em thích nghe 20 năm. Có thể nghe đi nghe lại hoài không chán
当 我 们 谈 起 明 天, 总 是 觉 得 希 望 无 限
Khi chúng tôi nói về ngày mai, chỉ cảm thấy hy vọng vô hạn
Có sao? Có thể thấy ngày mai, ngoài hy vọng vô hạn ra không còn nhìn thấy gì khác nữa sao? Hình như con người ta, ít nhất 1 khoảnh khắc nào đó trong đời sẽ cảm nhận được điều đó.
Là 14 năm trước, khi em được có mặt ở nơi đó. Tự hào, kiêu hãnh !
Là em của 12 năm trước, khi em bước chân lên chiếc cầu thang đó, nhìn thấy tấm hình đó, em vẫn tràn ngập niềm tin :"Em sẽ làm được. Bởi em muốn mình cũng được như thế".
Là em của 9 năm trước. Bởi vì em không dám quay đầu lại, nên em chẳng bao giờ biết được câu trả lời mình vẫn luôn tìm kiếm là gì. Bởi vì em thời khắc đó, vẫn khờ khạo an ủi mình là, ....sẽ thay đổi, nhất định thay đổi. Em sẽ có những thứ tất cả mọi người đều có, nên có và phải có.
Hay đơn giản là 1 năm trước thôi. Ờ, còn vài ngày nữa, em có thể kỷ niệm 1st Anniversary được rùi đó. Em thấy mình rất ngốc, đã biết là không bao giờ có mà vẫn cứ thích nằm mơ. Bây giờ sáng mắt ra rồi thấy chưa? Bất ngờ hả, chẳng qua giống té từ trên trời xuống đất thôi, vẫn lồm cồm bò dậy, leo lên xe rồi đi về mà.

Nhưng đó là ta của 20 năm trước. Ta của 20 năm sau sẽ phải thấy
别 说 已 到 了 明 天, 因 为 明 天 还 在 前 面
Đừng nói chi đến ngày mai, bởi vì ngày mai vẫn còn ở phía trước
Hô hô, ít ra con người ta hôm nay phải khác 20 năm trước ở điểm này đây. Em chẳng cần chờ tới 20 năm nữa. 1 cái 20 năm là đủ hiểu rồi.
Cho nên con đường tốt đẹp kia ơi, mi không có bảng tên, nhưng từ xa ta đã nhìn thấy mi rồi. 16, 14, 11, 9, 6, 2 hay ngay chính thời điểm này, mi cũng chẳng hề thay đổi, chỉ có 1 con đường duy nhất đó thôi :))

Sunday, August 23, 2009

My first artwork

My friend made her first creation as a special gift to me. Although there were some flaws that need to be improved, I'm actually appreciated it. Besides, it does remind me of my first time doing artwork. I've never shared those banners anywhere else since ppl would cry out to see them. However, the worse they are, the more appreciated I am to go through such a long progress and learn how to be better.

If anyone were curious abt it, I'd like to public one of my first banner in this entry. It was created on Nov 18, 2005 for my dearest drama "Green forest, my Home".



How do I describe it ?

Firstly, I used to come up with good idea but don't know how to express it. The lay-out looks weird with 2 "big head" in the middle. Secondly, this banner gives the feeling of blur. Both model and background, even the text, are all dim. Last but not least, there is none of color adjustment which is unacceptable in any professional artwork. At that time, I had no idea regarding blending mode or color balance.

I would like to thank anonymous ppl who willingly share unlimited tutorial on net.
Thanks to special member of dienanh.net that give me precious experience and comment. I've been learning a lot from you all.
And this is one of my lastest creation up to now. Pls note that she's the least favourite character in the drama. It means that I strongly believe there will be great one for my beloved Changqing - Zixuan hohoho (jk :D)
* Note :
- All themes credit to www.ownskin.com
- Support : Nokia 3230, 6260, 6600, 6620, 6630, 6670, 6680, 6681, 6682, 7610, N70, N72. Samsung SGH-D720, D730, Z600.
- Everyone who wants to dl this theme, pls leave your message below, otherwise, I won't upload anything.

Saturday, August 08, 2009

Một ngày cuối tháng 7 với nhiều điều đáng nhớ. Ít ra em đã chờ được tới lúc câu hỏi của mình tìm ra đáp án. Không phải là 1 kết cục bất ngờ hay khó đoán, nó kết thúc theo 1 cái cách đương nhiên là như thế.
Đâu phải đợi tới bây giờ em mới biết điều đó ?

Câu trả lời hóa ra lại rất đơn giản, chính là "GAME IS OVER" rồi.


P/S: Em rất thích Blogger, nhưng ở đây không có chức năng set private 1 entry nào đó. Cho nên em đã bắt đầu viết bài ở 1 entry không bao giờ publish.

* Note :
- All themes credit to www.ownskin.com
- Support : Nokia 3230, 6260, 6600, 6620, 6630, 6670, 6680, 6681, 6682, 7610, N70, N72. Samsung SGH-D720, D730, Z600.
- Everyone who wants to dl this theme, pls leave your message below, otherwise, I won't upload anything.

Sunday, July 12, 2009

Legend of the Condor Heroes 2008 - Collection Part I

Poster: shinhinm @ dienanh.net
Download thread (Vietsubbed version) : click

Đại công cáo thành, em nợ 1 entry hoành tráng nhỉ ! Thôi thì hôm nay (lâu lắm rồi không viết 1 bài nào vui vẻ trên blog cả), em chia sẻ với mọi người tất cả tình cảm của mình khi làm series banner này nhé.

Bộ sưu tập 11 banner này trước tiên được làm để chúc mừng pj Anh hùng xạ điêu 2008 của DST cuối cùng đã hoàn thành tốt đẹp . Bắt đầu từ 8.30 pm 13.07.2008 nhận được tin nhắn LOCH đã ra hơn 10 tiếng đồng hồ, 11pm ngất ngây với opening song và 24h sau đủ để chết đứ đừ với Wo zhi neng ai ni (Em chỉ có thể yêu chàng), bất kể là vui mừng, lo lắng, tức giận, phẫn nộ, chạy giặc, nhảm nhí, điên khùng..., cảm xúc gì cũng đã từng trải qua. Những chuyện hậu trường hỉ nộ ái ố này, người ngoài cuộc tưởng tượng cũng không ra chứ đừng nói chi cảm nhận nổi.
Và hôm nay, 12.07.2009, tập 50/50 chỉ còn chờ upload. 1 chặng đường dài nhưng xứng đáng để ta tự hào về 1 project hoàn hảo trên cả hoàn hảo.

Series banner còn dành tặng cho các thành viên DST đã bỏ rất nhiều công sức, cũng như tất cả những người vẫn luôn đứng bên cạnh ủng hộ, đóng góp, chia sẻ cảm nhận (một cách đầy thiện ý) của mình cho bộ film.

Các banner của LOCH được bắt đầu làm ngay từ khi film còn đang làm hậu kỳ, theo thứ tự thời gian như sau:
Bắt đầu từ 15.09.2008, em bắt tay vào làm LOCH Collection Part 1. Lý do đơn giản là vì em rất yêu bài Wo zhi neng ai ni, nhất là khi có 1 bản dịch bài hát tuyệt vời dành riêng cho DST. Có người hỏi em, tại sao lại là "em" và "chàng", kỳ thế. Em cũng không nhớ chính xác lý do vì sao, hình như ban đầu em cũng không đồng ý. Chỉ biết là càng nghe càng yêu; tự nhiên, quen thuộc giống như em đã quen gọi "chàng" từ lúc nào không biết và ngọt ngào, êm ái vì trên đời này chỉ có em mới gọi chàng như thế.

Em chỉ có thể yêu chàng
Lời dịch: ABO @ www.dienanh.net
01.
Khi chàng nắm chặt tay em
Em quyết định theo chàng


02.
Dù trải qua bao gập ghềnh trắc trở
Cũng quyết không lùi bước



03.
Khi những dòng sông đều chảy ngược
Em vẫn ở cạnh chàng


04.
Luôn bên chàng cho đến tận cùng thế giới


05.
Dù có một ngày đất trời phải phân ly


06.
cũng vĩnh viễn không chia lìa, không buông xuôi
Muốn ở bên chàng


07.
Vì chàng, em có thể
Vì yêu chàng, em chỉ có thể yêu chàng


08.
Khi sinh mệnh gột rửa trong biển luân hồi


09.
Chàng là ký ức duy nhất em không lãng quên


10.
Đã từng thật sự yêu mới là thật sự sống


11.
Yêu chàng, từ nay em quyết không buông tay


Với em, một câu hỏi khó chính là trong 11 banner trên, em yêu tấm nào nhất. Lẽ dĩ nhiên chỉ cần ai đã từng bỏ công sức ra làm 1 cái gì đó, sẽ hiểu được vì sao em yêu tất cả chúng. Mỗi tác phẩm đều có ý nghĩa đặc biệt đối với em. Trong 11 tấm có 2 cái được blend từ 3 stock (em vẫn còn ngán cái kiểu 3 stock blend với nhau đây này, cứ quẹt quẹt, xóa xóa hoài mà chẳng ra cái gì), trong đó có 1 bức em làm nửa chừng thì đã định bỏ cuộc rồi đấy chứ nhưng không hiểu sao mấy hôm sau lại mở ra hì hục làm lại, nhờ vậy mà kết quả có 1 tác phẩm "ưng ý trên cả ưng ý"
Gần như toàn bộ 11 banner đều có người mẫu chính là Dung nhi (dĩ nhiên roài, ta tìm Dung nhi vất vả mười mấy năm nay). Chưa hề có ý định sẽ làm 1 tấm nào cho Tĩnh ca ca (hehe) nhưng cuối cùng tấm duy nhất có model là Tĩnh ca ca lại là 1 banner em cực kỳ hài lòng. Đó là lần đầu tiên em thực hành cách chỉnh màu mới. Đọc nát cả tut vẫn chẳng hiểu. Bên trái chỉnh màu nóng, bên phải chơi màu lạnh, tô môi hồng rồi lại nhạt nhách, rút cục chẳng biết mình muốn chọn tone màu nào, hichic. Ấy thế mà em vẫn thấy nó ấm áp vô cùng. Có ai biết tại sao không ? Đó là vì em yêu ánh mắt mà Tĩnh ca ca đã nhìn Dung nhi. Chỉ trong khoảnh khắc đã chứa đựng tất cả mọi cung bậc cảm xúc: đau đớn, yêu thương, trìu mến, xót xa... Em gọi đó là "nhất nhãn vạn niên" - một ánh mắt nhìn thấu cả vạn năm.
Và cũng bởi Tĩnh ca ca đã nhìn Dung nhi yêu thương dường ấy, nên chắc chắn phải có một ánh mắt của Dung nhi da diết nhớ Tĩnh ca ca. Thật ra banner này có 1 khuyết điểm giống với một số các banner còn lại, đó là chọn stock chưa thật "đắt". Số là screencap LOCH trong máy em có đến mấy trăm tấm, nhưng ôi thôi đến lúc tìm 1 tấm để làm PS thì chẳng tìm ra cái nào thể hiện đúng ý tưởng của mình cả. Nguyên nhân chính là do chủ nhân của nó lẹt đẹt chưa coi xong hết nguyên bộ Đến lúc lên cơn thèm thuốc thì stock xấu, stock dở gì ta cũng kệ tuốt, cứ vớ đại bức nào tàm tạm thì quăng lên Photoshop để ra cho bằng được 1 cái banner. Nhưng nói thế không phải là em không yêu banner 09 nhé. Ai đã từng nhìn qua hình gốc thì sẽ thấy em chỉnh màu ngọt và huyền ảo lắm í, nhìn mắt Dung nhi cứ như đang đeo contact lens í ^_^
Nhận xét một cách khách quan thì banner kỹ thuật nhất là số 10. Nhận xét một cách tình cảm thì em yêu "Dù có một ngày đất trời phải phân ly" nhìu hơn một chút. Căn bản là em rất thích góc nhìn ấy: hai người ngồi bên chân cầu, góc chụp vừa đủ để thấy một chiếc ghe đơn độc vừa chèo tới. Màu sắc, vào lúc này em nhìn thì thấy độ tương phản chưa thật rõ, màu vẫn còn nhạt; nhưng vào thời điểm làm thì chỉ có một cảm nhận là màu sáng và đẹp vô cùng.
Bài hát này còn gây khó cho người ta ở chỗ, muốn chọn một câu yêu thích nhất cũng chọn hoài không được. Có phải là "Dù có một ngày đất trời phải phân ly, cũng vĩnh viễn không chia lìa, không buông xuôi" ? Trời và đất chẳng phải luôn tách rời nhau ra đó sao ? Nhưng nếu ta cứ đi, đi cho đến khi nhìn thấy đường chân trời, sẽ lại thấy đất trời là một. Cho nên em mới không ngừng nói với mình, bất kể là sau cơn mưa có chờ được ngày đẹp hay không, em vẫn phải can đảm tiếp tục đi trên con đường này. Ngày nào còn bước đi, em còn niềm tin sẽ nhìn thấy chân trời.
Đã từng thật sự yêu mới là thật sự sống
Yêu chàng, từ nay em quyết không buông tay
Bản dịch gốc ghi là "từ nay em quyết không buông tay" nhưng em vẫn muốn sửa lại thành "...từ đó em quyết không buông tay". Từ đó là từ khi nào ? Không nhớ nữa. Chỉ biết là rất lâu, rất lâu, dường như là cả trước khi em kịp nhận ra mình yêu chàng, em đã không bao giờ nghĩ đến việc buông tay.

Nói ra người khác sẽ không tin đâu nhỉ, ở nhà cứ 10 tấm screencap của Dung nhi thì ít ra cũng đến 6,7 tấm Dung nhi đang cười, ôi thôi có đủ cả: mỉm cười, nhoẻn cười, nheo mắt cười, cười khanh khách, rạng rỡ, duyên dáng, dịu dàng, khả ái.... Ấy vậy mà trong toàn series của em, chỉ thấy Dung nhi đang buồn và khóc. Em không muốn thế đâu. Nhất định Dung nhi phải tươi cười, vì nếu Dung nhi không cười rạng rỡ thì đã biến thành một người nào khác mất rồi. Cho nên, Collection Part I completed thì chắc chắn sẽ có part II, part III gì đấy và lần này, em nhất định sẽ để mọi người nhìn thấy một Hoàng Dung tươi tắn, đáng yêu đến thế nào.
Mà khi đó là lúc nào nhỉ ? Một năm ? Hai năm sau ? Chỉ cần có niềm tin thì nhất định sẽ biến ước mơ thành hiện thực. Niềm tin đó, bất kể trong hoàn cảnh nào, em cũng đừng quên nhé.


Get Your Own Player!



Thursday, May 21, 2009

Gorgeous banner of DAN in May 2009

We're always proud of having one of the best designing team among Viet forums. Our DPG (DAN Photo Group) 's released products - including all kinds of artwork such as banner, poster, icon, graphic..., has reached the highest level of quality. These following banners which created by DPG in May 2009 are so awesome that I can't stop myself from falling for them at the first sight.

Most of drama banners this time are beyond all expectations, especially LOCH ones. DPGers bring a new look to popular stock image with the perfect blending and color balance. I also post other artworks made for Tian Wai Fei Xian. They are very nice, too.

To Guests: Don't forget to vote for your fav LOCH banner ^_^

LOCH 1


LOCH 2


LOCH 3


LOCH 4


LOCH 5


Bonus: Other banners of TWFX









Get your own Poll!


My vote:
I should vote for all of them. However, to me, the most impressive one is LOCH 4. That banner has an awesome blended color which should be admirable.


* Note :
- All themes credit to www.ownskin.com
- All banners made by DPG. Copyright to www.dienanh.net. DO NOT upload/post them anywhere else without notifying us.
- Support : Nokia 3230, 6260, 6600, 6620, 6630, 6670, 6680, 6681, 6682, 7610, N70, N72. Samsung SGH-D720, D730, Z600.
- Everyone who wants to dl this theme, pls leave your message below, otherwise, I won't upload anything.