Tháng 4 qua. Tháng 5 với em bây giờ cũng gọi là qua rồi.
Như vậy, em sẽ có 6 tháng bình yên trong năm.
Người ta đánh giá em như thế, em rất giận. Em hỏi lại thì người khác còn nhân đó để mắng em. Em giận tới mức khóc luôn. Đã biết sống là không dễ dàng, thứ phiền não này chỉ là đồ cỏn con với những chuyện đã trải qua. Nhưng cố gắng hoài vẫn không thể lờ đi, coi như không có gì được.
Ôi phiền não... Khi mọi người, mọi thứ đều bỏ ta đi, sao mi là thứ lưu luyến, chung tình với ta đến thế?
No comments:
Post a Comment