Em nói :"Ngày nào...., em sẽ mua một đôi giày bít thiệt cao, thiệt đẹp để mang khi mặc váy".
Em chờ.
Đôi giày đang xài bị đứt. Rồi một đôi giày khác cũng đồng loạt đứt theo. Rồi nếu không cấp tốc đi mua ngay đôi giày mới thì ngày mai có khi em chẳng còn chiếc nào để ra đường. Thế là em phải đi mua đôi giày thứ nhất.
Đôi giày thứ nhất đi mòn đến phải mua đôi giày thứ hai.
Ngày vẫn không đến.
Em nói :"Ngày nào....., em sẽ nhuộm lại mái tóc". Tóc này phải nhuộm nâu nhạt thì mới đẹp nhỉ.
Rồi tóc dài, em đi cắt lần thứ nhất. Tóc còn một nhúm vàng vàng ở đuôi tóc cũ.
Em đi cắt tóc lần thứ hai. Tóc vẫn còn một nhúm vàng vàng ở đuôi tóc cũ.
Nếu đến lần cắt tóc thứ ba, sẽ không còn nhúm tóc vàng vàng nào cả.
Mà ngày vẫn không đến.
Em nói :"Ngày nào......., em sẽ............."
Em nói :"Ngày nào......., em sẽ............."
Em nói :"Ngày nào......., em sẽ............."
Cuộc đời thật đáng buồn.
1 comment:
Chiếc dép đi trong nhà chắc chừng vài mươi ngàn, đã đi gần 3 năm nay.
Nó rớt từng miếng ra rồi nhưng em nhất định không mua đôi mới.
Trừ khi là nó đứt quai không đi được thì thôi.
Em, vẫn cứng đầu như thế.
Post a Comment