Hôm nay em định viết thêm vài entry cho Tân Hoàn Châu. Em định làm thêm vài tấm artwork cho Lưu tinh trước khi học bài. Em còn phải dịch tập 3 Conan LA nữa.
Nhưng bây giờ không còn muốn làm gì hết. Em đóng hết cửa, khóa trong. Bật youtube, nghe headphone thật to.
Em cuối cùng có thể một mình trong thế giới của riêng mình.
Nghe gì đây nhỉ, em bật playlist youtube của mình và nghe ngược từ dưới lên. Bây giờ đang nghe Xiang ai duo nian - 相爱多年
Em thích bài này nhưng đặc biệt thích bản live này hơn cả official MV
让我如何忘记, 忘记曾经相爱的诺言
让我如何忘记, 忘记你那可爱的脸
让我如何放弃, 放弃我们相爱多年
让我泪湿双眼仰望苍天啊
Lyrics này có thể hát hoài không chán. Nhưng nghe hoài nghe tới 1, 2am thì những thứ đang buồn chán đây có thể chấm dứt không?
Em loay hoay một mình. Rất mệt mỏi. Bây giờ em không biết làm sao đây. Tiếc tiền, cũng có chút ít. Tiếc nuối, không, là do em tự quyết định mà. Nhưng tràn ngập chán ngán vì lần này cũng như lần trước và lần sau, vẫn có một mình em với hàng đống thứ mà em thích được ngồi chơi để có người làm sẵn cho.
Em nhớ em lăng xăng nhờ người này, hỏi người nọ. Em nhớ em khệ nệ khiêng từng món, từng thứ về nhà. Em nhớ em ngồi tỉ mẩn chép từng chút vào sổ. Sao có thể không có tình cảm được?
Từ lúc bắt đầu viết entry này, em đã ngồi yên chỗ này hơn 3 tiếng đồng hồ.
Nhưng bây giờ không còn muốn làm gì hết. Em đóng hết cửa, khóa trong. Bật youtube, nghe headphone thật to.
Em cuối cùng có thể một mình trong thế giới của riêng mình.
Nghe gì đây nhỉ, em bật playlist youtube của mình và nghe ngược từ dưới lên. Bây giờ đang nghe Xiang ai duo nian - 相爱多年
Em thích bài này nhưng đặc biệt thích bản live này hơn cả official MV
让我如何忘记, 忘记曾经相爱的诺言
让我如何忘记, 忘记你那可爱的脸
让我如何放弃, 放弃我们相爱多年
让我泪湿双眼仰望苍天啊
Lyrics này có thể hát hoài không chán. Nhưng nghe hoài nghe tới 1, 2am thì những thứ đang buồn chán đây có thể chấm dứt không?
Em loay hoay một mình. Rất mệt mỏi. Bây giờ em không biết làm sao đây. Tiếc tiền, cũng có chút ít. Tiếc nuối, không, là do em tự quyết định mà. Nhưng tràn ngập chán ngán vì lần này cũng như lần trước và lần sau, vẫn có một mình em với hàng đống thứ mà em thích được ngồi chơi để có người làm sẵn cho.
Em nhớ em lăng xăng nhờ người này, hỏi người nọ. Em nhớ em khệ nệ khiêng từng món, từng thứ về nhà. Em nhớ em ngồi tỉ mẩn chép từng chút vào sổ. Sao có thể không có tình cảm được?
Từ lúc bắt đầu viết entry này, em đã ngồi yên chỗ này hơn 3 tiếng đồng hồ.