Sunday, December 27, 2009

Lại thấy những thứ sẽ không thuộc về mình.
Lại nghe những điều không muốn nghe. Người ta không cố ý, người ta chỉ nói sự thật thôi. Còn kẻ cố ý là em. Em cố tình không muốn nghe cái sự thật ấy lặp lại bên tai.
Lại nghĩ những điều không nên nghĩ. Sẽ cảm thấy nghẹt thở, sao lại cứ tiếp tục?

Em không hiểu mình thật ra đã làm sai chỗ nào. Hoặc là người khác có thể thấy rất dễ, chỉ có bản thân em thì không thấy. Giống như em hàng ngày vẫn cảm thấy mọi việc đang diễn ra rất êm ả bình thường, không khí vắng lặng, người người miệt mài. Nhưng thật ra em chỉ là 1 con khùng khi tin như thế, bởi vì người ta không yên tĩnh mà đang cực kỳ sôi động, đủ mọi trò đang nối tiếp nhau không ngừng ở 1 lớp ngầm nào đó.

Cố gắng không phải là cách để thoát khỏi hiện thực. Cố gắng là vì 1 lúc nào đó dừng bước trên con đường này, em sẽ không có lý do gì để tự trách bản thân mình.
Em vẫn thấy người ta cười hi hi ha ha. Ngày ngày, giờ giờ. Em nói với bạn: em là người muốn giống với người trên đời nhưng em không làm được.

Saturday, December 12, 2009

Buổi tối đầu tiên không còn Ỷ Thiên. Kể ra cũng rảnh rỗi nhỉ, bị bể show, zìa nhà sớm, nhức đầu nhưng không buồn ngủ (chả bù cho mấy ngày trước, cứ 11g mở lên edit là gật gà gật gù, nhảm). Thôi thì còn vài việc linh tinh chưa bàn giao xong, ráng làm lẹ để kết thúc sớm.

Tối qua coi xong 40, bức xúc quá nhịn hông nổi, phải lò mò vô topic bàn luận đọc, quả nhiên kím được 1 bài tâm đắc Đọc bài này nhớ giọng điệu ông Tùng mỗi lần nói: "Mày hả Diễm! Mày hả Bưởi!" chết sặc vì cười =))

Bài được viết bởi edenresident @ www.dienanh.net
Đoạn Vô Kỵ cùng quần hùng đánh quân Nguyên ở tập 40 NHẢM không còn từ ngữ nào để diễn tả.

Tự dưng đang lúc ngàn cân treo sợi tóc, anh Trương đại giáo chủ nhà mình không nghĩ ra kế sách nào hết liền nổi máu anh hùng rơm, "da ngựa bọc thây", "trai thời loạn lấy cái chết đền nợ nước", anh dũng một mình xông ra đánh gần 2 chục thằng lính Nguyên bay tung tóe. "Tao cho tụi bay biết lợi hại của Càn Khôn Đại Nã Di, Thái Cực Quyền, Cửu Dương thần công. Toàn hàng khủng đó nghe con."


Đám thuộc hạ trong Minh giáo của ảnh từ Dương Tiêu trở xuống thì khôn hơn, không thằng nào thèm chạy ra yểm trợ giáo chủ. "Mày ngu thì mày đi chết một mình đi. Tụi tao không đứa nào dại dột đem tấm thân ngàn vàng ra thí mạng với mấy thằng chó Nguyên."


Trương đại giáo chủ dù sao cũng không có được phong phạm của Thường Sơn Triệu Tử Long năm xưa, tả xung hữu đột một hồi thì mệt quá hay sao đó nên nằm lăn ra nghỉ xả hơi hết hiệp môt. Dương Tiêu lúc này chắc đang hí hửng. "Mày chết đi con rồi tao lên làm giáo chủ." Ba ông sư thúc, sư bá thì chắc có phần áy náy. "Thằng cháu chết rồi, không biết về bẩm cáo với sư phụ ra sao. Nhưng mà đại pháo nó dộng ầm ầm vậy, mình ngu gì mà nhảy vô."


Rốt cuộc chỉ có em Mẫn là có tình có nghĩa, nhào ra ôm anh Kỵ. "Muốn giết ảnh thì bước qua xác tao." Bác Nhữ Dương Vương coi tướng tá dữ dằn vậy chứ hiền khô, thấy vậy liền truyền lênh rút quân ngay lập tức, không cần nghĩ là cùng lắm thì tha cho thằng con rể thôi chứ mắc mớ gì tha luôn đám phản tặc Minh giáo trên núi.

Thế là núi Thiếu Thất được giải vây. Quần hào Trung Nguyên nhà mình mừng quá mở ngay party để ăn mừng "chiến thắng hiển hách". (Chắc chỉ có bác Dương tả sứ là bị mừng hụt môt chuyến). Mọi người nâng chén chúc mừng nhau, nào là ca ngợi Trương đại giáo chủ "dụng binh như thần" không kém gì Nhạc Võ Mục năm xưa, nào là Từ, Thường hai tướng quân anh dũng thiện chiến, binh tướng chỉ có gần 15 người mà đẩy lui đại đội quân Mông Cổ hùng mạnh. Hình như cái chuyện cả đám "quần hào" hèn hạ tới mức phải nhờ tới một đứa con gái đứng ra giải vây thì mọi người cũng quên hết rồi. Thôi kệ, chuyện nhục nhã vậy nhắc tới làm gì, ăn mừng "chiến thắng" cái đã.


Chỉ tội nghiêp cho em Mẫn. Đã không có người nào thèm cảm ơn nàng thì chớ, lại còn bị bàn ra tán vào đến nỗi phải cùng anh Kỵ khăn gói ra đi. Đúng là "qua cầu rút ván", "được cá quăng câu", hết chim bẻ ná" mà.


Anh Kỵ nhà mình coi tướng khờ khờ vậy chứ cũng khôn lắm. Trước khi đi ảnh phán ngay một câu "Huynh chẳng thà mất đi thiên hạ, cũng không muốn mất đi muội". Em Mẫn nghe xong tần ngần ngay. Thiệt ra, căn bản là thiên hạ có phải của ảnh đâu mà mất. Tướng tá thật thà, khờ khạo của anh Kỵ, chưa làm vua được nửa ngày là bị đám Chu Nguyên Chương nó phế truất liền. Dù sao ảnh cũng đâu có muốn làm vua, thôi thì nhân tiện nói ra luôn câu đó cho em Mẫn em cảm. Lời nói có mất tiền mua đâu mà sợ.


Not offical poster of Yi tian project but I did love its color ^^
Credited to DAN Photo Group

* Note :
- All themes credit to www.ownskin.com
- Support : Nokia 3230, 6260, 6600, 6620, 6630, 6670, 6680, 6681, 6682, 7610, N70, N72. Samsung SGH-D720, D730, Z600.
- Everyone who wants to dl this theme, pls leave your message below, otherwise, I won't upload anything.