Wednesday, October 19, 2011

Một ngày chán

Em vẫn thường ngạc nhiên rằng tại sao mình có thể thấy chán đến thế trong cái thế giới này.

Và em vẫn luôn tự hỏi, một số người vẫn luôn luôn thấy em available trên YM! bất kể khi nào họ online có bao giờ thắc mắc rằng tại sao họ luôn nhìn thấy nick em bật sáng như thế?
Ừ, có lẽ họ không thể nào biết kể từ ngày bắt đầu sử dụng YM! (cách đây 11 năm?), em mặc định chỉ sign in as invisible to everyone.

Friday, October 07, 2011

Chán gì mà chán thế hả trời.
Em sắp đi ngủ. Cho em chút khí thế cuối ngày để nhắm mắt ngủ 1 giấc đi. Sao lại phải nhận mail vào giờ này? Sao đọc rồi lại phiền, bực, chán như thế?
Mai thức dậy, em ước có thể nằm ngủ tiếp. Không phải buồn ngủ. Chỉ là quá ngán ngẩm để tiếp tục cái mớ bòng bong.

Tối nay nhức đầu. Rồi tự hết.
Phiền não, rồi phải tự tìm cách để quen với thứ phiền não đó thôi.