Sunday, May 29, 2011

Beautiful Sunday

Những ngày này không có khái niệm về thời gian. Cứ mở mắt ra 7am là bắt đầu dọn. Dọn tới đói bụng dòm đồng hồ 1pm, thế là ăn. Ăn xong dọn tiếp tới lúc đói bụng 6-7pm rồi ăn. Sau đó đi tắm, lau rửa, dọn đến khi muốn ngủ gục là 1am thì đi ngủ và kết thúc một ngày.

Một ngày trước đó cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Ngày tiếp theo đến bây giờ trở lại với lo lắng và bối rối như thường lệ. Nhưng cho dù thế nào, em nhất định sẽ đi con đường này và chỉ biết cầu mong nó thẳng tắp, bình yên và có hạnh phúc đồng hành như tấm hình này đây.



Friday, May 20, 2011

Em. Conan. Và nỗi nhớ

Hôm nay em rất buồn.
Trưa ngủ không được. Đột nhiên cảm thấy toàn thân đều mệt mỏi, ê ẩm đến rã rời. Cứ nằm như vậy rồi ngước nhìn lên trần nhà.

Những thứ suy nghĩ cũng giống như bao nhiêu lần, giống một thước phim quay chậm, rà rà chạy qua trước mắt. Vấn đề là đã nghĩ về nó bao nhiêu lần không có lối thoát.
Lâu rồi em không còn tức giận hay nghĩ đại loại như: "Sao lại xui vậy nhỉ?". Không có xui gì cả. Xưa nay mọi thứ đều diễn ra như vậy.

Em rất thích khóc trên đường chạy xe về nhà. Hôm nay không khóc. Trong đầu chỉ có trống rỗng. Người ta chạy mình chạy, người ta dừng mình dừng. Không cần nhìn xe vì thấy xe thì sẽ thắng, phản xạ mà, cần gì phải nghĩ. Em chỉ thấy mệt mỏi, rất mệt mỏi.

Những ngày dịch Conan, bận rộn và rất nhiều cung bậc cảm xúc: ghét, giận, vui, cười hí hí, cười hố hố. Rồi em cũng sẽ dịch xong và trở lại với rất nhiều thứ cần làm của cuộc sống hằng ngày. Chỉ có nỗi nhớ là đột nhiên thức dậy và ngập tràn khắp nơi.


P/S: Có ai thấy tiếng Ran gọi Shinichi rất dễ thương không? Bởi vì nó không phải là Kudo-kun, cũng không phải Shinichi-kun. Đơn giản là "Shinichi" vậy thôi!

Tuesday, May 17, 2011

Có không?

Cảm giác mình rất thích một thứ
thèm muốn được có nó
không ngừng nghĩ về nó hàng ngày hàng giờ
rồi ngồi tưởng tượng ra, nếu có được thứ ấy, mình sẽ blah blah blah
thèm đến chảy nước miếng được một lần...
đến cuối cùng phải chấp nhận một sự thật là không bao giờ có được thứ ấy.
Cảm giác đó.... rất khó chịu.

Con người ta ở đời, thôi thì cứ cho là có 1, 2 lần trải qua cảm giác như vậy gọi là có mùi vị.
Nhưng cứ hết ngày này qua năm nọ, hết lần này đến lần khác, kết cục đều thế cả.
Vậy thì nên cảm thấy thế nào nhỉ?

Haizzzz....
Ước gì có thể kể cho ai đó nghe, em thích thứ ấy đến mức nào... :(